PLEIKU, TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA
Chợt một ngày, tôi về thăm trường cũ
Lòng
rộn ràng và mắt bỗng…nồng cay…
Cả
tuổi thơ… sừng sững giữa trời mây
Đứng
thinh lặng trong nắng buồn hiu hắt !!
Thầy
Cô xưa, bạn bè thân tan tác,
Khắp
đất trời, mỗi cuộc sống nổi trôi…
Trường
tôi đây, bao kỷ niệm đầy vơi,
Gói
trọn cả những niềm vui tuổi nhỏ.
Làm
sao quên những chiều mưa đất đỏ,
Áo
học trò vương đầy …chấm hoa rơi…
Từng
bước chân dò dẫm , đất trơn chuồi,
Môi
xám lạnh giữa trời buồn tim tím…
Có
ngày Đông, Thầy trò …cười chúm chím,
Tay
ôm vòng giá buốt, răng cắn răng !
Giờ
học vui dù chẳng tiếng nói năng ?
Hàng
giấy bút nằm yên nhìn chẳng động .
Trời
cuối năm, gió lốc xoay lồng lộng,
Buị
phủ trời, đất nhuộm đỏ mắt, môi…
Ôi
! trường xưa sao gần, hóa xa xôi…
Chân
tình cũ ẩn tiềm trong quá khứ !
Tôi
như lạc giữa đường xưa, lối cũ,
Buốt
nhói hồn, vạn vật đảo, quay quay…
Khung
trời buồn, mây trắng vẫn bay bay,
Gió
vẫn thổi như vô tình nhắn nhủ :
Hãy
trả tôi, Thầy Cô xưa, bạn cũ,
Cùng
ân tình, những kỷ niệm chắt chiu.
Pleiku
xưa, Pleiku trường thân yêu,
Sẽ
còn mãi, còn mãi hoài, tình nhớ !
Đây
một ngày, tôi về thăm trường cũ,
Lòng
nghẹn ngào, và tim rũ…niềm đau …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét