VIỆT NAM và
NỖI ĐAU
Không ai đánh, sao tôi nghe đau xót
Từng tế bào
như nứt toác, lộ xương
Việt Nam ơi!
Đã bao năm tôi trót
Lòng dặn
lòng, dẫu xa mấy còn thương…
Chốn quê xưa
dân lầm than vô kể,
Đất nhà Nam
đang biến dạng, thay mầu
Ai làm cho
dân tộc hằng ngạo nghễ
Nay cúi đầu xấu
hổ trước năm Châu…
Đức thẳng tay
đuổi bầy sâu Đại sứ
Cắt ngọai
giao, cúp viện trợ, rẻ khinh!
Tội luật rừng,
lộng hành không ngôi thứ
Miệng nín
câm, bọn Lãnh đạo… co mình.
Lũ cháu con,
giòng ác gian cướp cạn
Của ngập đầu,
vẫn nổi chứng bịnh tham
Các shopping,
khuất mặt người chủ bán
Hốt .. vô tư,
Nhật tống khứ, nhốt giam ..!
Trơ mặt thô,
miệng xảo ngôn, chối biến
Kiến thức mua
chẳng biết thẹn, nói xàm
Nịnh Tàu phù,
cả quê hương dâng hiến
Khắp địa cầu,
chỉ Cộng Sản Việt Nam!!!
Nước Tự Do
dành cho người Liêm Sỉ
Văn Minh và
Nhân Cách phải đi đôi
“Trí tuệ cao”
của giống nòi ngạ quỷ
Vốn bao đời…
sống hang hốc mà thôi…
Nhã
Giang TT
Oct
- 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét