Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

THU VÀNG







THU VÀNG

Thu gieo man mác chiều nay,
Hình như sợi nắng thiếp say giấc nồng
Giữa múa Thu đã gió Đông
Trong hơi giá buốt nghe lòng nôn nao...
Mây âm thầm ẩn trên cao
Nghiêng vai ngó xuống xanh xao mắt sầu
Vòm cây lá đã thay mầu
Ngả nghiêng xác lá , đỏ ngầu lối quanh.
Đường về phố nhỏ mong manh
Lặng soi nỗi nhớ, vắng tanh bóng tà.
Đùa theo cơn gió lòa xòa
Cỏ cây cúi mặt nhạt nhòa nỗi riêng
Nghe tiềm thức bỗng gọi tên
Phải mùa Thu ấy còn nguyên hay là...?
Lá rơi tìm lại cội già
Vàng Thu, vàng cả đôi tà áo ai...

Nhã Giang Thu Tâm



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét