ÁO TRẮNG NGÀY XƯA
Em ngày xưa áo trắng
Đôi tà dài thướt tha
Tay ôm nghiêng tập vở
Nụ môi hồng sắc hoa
Gió vờn tung mái tóc
Lơi lả trên cai gầy
Hồi chuông chiều tan học
Rộn ràng tà áo bay
Mắt trong sáng yêu đời
Nét dịu dàng xuân tươi
Đường hoa vang chân sáo
Trong ráng chiều chơi vơi
Hạ chia ly đến vội
Thôi áo trắng, lìa trường
Ve sầu kêu vang dội
Tiễn người dạt bốn phương...
Chỉ còn đây tơi tả
Xác phượng hồng rụng rơi
Gió đưa bay xao xác
Chiều vắng xa tiếng cười
Nghe âm vang hồi trống
Hàng cây đứng u sầu
Tiếng ve trong gió lộng
Nhắc nhớ nỗi niềm sâu...
Lớp học buồn im vắng
Thầy bạn xưa nơi nào
Nghe mắt môi nghẹ đắng
Hồn thẫn thờ nghiêng chao
Bàn tay gầy bé nhỏ
Nên kỷ niệm trôi xa
Đời dập vùi sóng vỗ
Cho nét buồn xót xa...
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét