CÀNH XUÂN TRĨU NỤ, EM BUỒN
Mai vàng tươi sắc trên cây
Cành sai nụ trĩu trong tay em cầm
Em cười nghiêng dáng lặng trầm
Môi khoe sắc ngọt hát thầm lời ca
Nguyện cầu với cả thiết tha
Muôn điều an lạc chia xa muôn người
Rưng rưng nhớ Xuân bên trời
Thuở nao, tiếng pháo Giao thời khua vang
Quê hương xinh đẹp thênh thang,
Ấm no hạnh phúc, mênh mang tình người.
Bao nhiêu năm đã xa vời,
Nhìn về xa lắc, môi cười bớt xinh.
Đầu năm nắng vẫn lung linh,
Đào Mai nở thắm cung nghinh Xuân hồng.
Nhớ quê lòng cứ hẹn lòng
Nhưng nghêng ngang lắm giặc hồng còn kia!
Đất nhà tan nát sẻ chia,
Còn đâu chốn cũ, mộ bia đổi dời?
Nhìn lên thăm thẳm từng trời,
Cao xanh lơ đãng, trông vời nơi nao!
Lòng em cay đắng xanh xao
Thương cho vận nước hư hao, nát tàn.
Xót cho dân khổ ngập tràn ,
Đau theo nỗi hận, ngút ngàn ức oan.
Cứ văng vẳng tiếng oán than
Buôn dân bán nước, lệnh quan đua vòi .
Theo Trung Cộng, diệt giống nòi
Quan tham tự nguyện, thòi lòi ló đuôi.
Còn đâu thuở ấy xa xôi...
NG Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét