Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022

CON MUỐN GỌI HOÀI TIẾNG MẸ ƠI!

 


CON MUỐN GỌI HOÀI TIẾNG MẸ ƠI!
 
 
Đêm vắng nhẹ nhàng chiếc lá rơi,
Âm thầm như âm thoại không lời.
Ngoài hiên tiếng gió đưa xào xạc,
Có phải mẹ về thăm, Mẹ ơi!
 
Cứ mỗi tháng Năm đợt giỗ về,
Lòng buồn se thắt giữa cơn mê
Làm sao đổi ngược thời gian được,
Cho chẳng bao giờ xa chốn quê!
 
Ba mấy năm rồi có ngắn đâu,
Hồn con vẫn mãi đậm câu sầu.
Mẹ đi ngày ấy, là miên viễn,
Còn lại ánh buồn đôi mắt nâu!
 
Mẹ đã ngồi xâu những chuỗi buồn
Gom từng giọt lệ nửa đêm tuôn.
Dệt thành tấm lưới che nhan sắc,
Giấu chặt nỗi niềm trong đáy khuôn...
 
Con nhớ vòng tay của mẹ yêu,
Dẫu đời đưa đẩy lắm đăm chiêu.
Vẫn một nơi tìm là bóng mẹ,
Sưởi ấm tim con giữa bóng chiều.
 
Mẹ đã từ lâu thoát cảnh đời.
An yên, thanh thản, muộn phiền rơi.
Trước bàn thờ Mẹ, con cầu nguyện  
Xin được gọi hoài tiếng Mẹ ơi!
 
 
Nhã Giang Thu Tâm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét