MỘT CÕI TRỜI RIÊNG
Tựa gốc cây một ngày Xuân nắng ấm
Đầu tháng Năm cây cỏ đã xanh tươi
Tôi đi tìm những giây phút thảnh thơi
Nơi thanh vắng trong tiết trời lành lạnh.
Chung quanh tôi cả một vùng cô quạnh
Thưa người qua và lặng ngắt tiếng cười
Bức tranh hoang sơ có cảnh không lời
Chíu chít tiếng chim gọi nhau âu yếm.
Nửa hồn thơ cho thiên nhiên xâm chiếm
Giấu nắng vàng trong đáy mắt mênh mang
Tóc thôi bay để làn gió lang thang
Tìm chỗ ẩn, đợi chờ người bừng tỉnh.
Cả tâm tư đắm chìm trong thanh tĩnh
Nghe bước chân hạnh phúc đến nhẹ nhàng
Mây vẫn đang lả lướt chở mùa sang
Ngàn cây lá xạc xào câu trìu mến .
Đàn thiên nga bỗng từ đâu tìm đến
Cho ý tình lay động cả lời thơ
Để tâm tư trôi dạt chốn cung mơ
Đường tiên cảnh đẫm ngọt ngào rung cảm...
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét