Người ra đi còn lại đây hình bóng
Ngày gặp vui ai biết đó cuối cùng!
Một lần đi, là cách biệt ngàn trùng
Chỉ nháy mắt, bây giờ là kỷ niệm..
Thân anh hùng đã muôn đời khâm liệm
Nhưng tuổi tên mãi ghi khắc lòng người
Hồn tự do theo phiêu lãng chim trời
Có thanh thản hay vẫn còn trăn trở?
Quê hương xưa quẩn quanh trong nhịp thở
Dạ băn khoăn, tim buồn bã niềm đau
Người và tôi, hai thế hệ trước sau
Cùng chia xẻ nỗi ngậm ngùi tưởng nhớ.
Mỗi tháng Ba, nhắc nhớ ngày tan vỡ
Trận chiến nào vẫn chưa thể lãng quên
Bao chiến sĩ còn để lại tuổi tên
Cứ còn đó chập chờn cơn mê sảng
Khắp chiến trường, những hồn thiêng lảng vảng
Nhức nhối tim người anh cả nhân từ.
Giọt lệ buồn rơm rớm tự bao giờ
Hoen đôi mắt trong bóng mờ gọng kính
Tôi xót xa thương người anh áo lính
Hiểu đớn đau một kẻ mất quê hương
Súng đã êm nhưng trận chiến còn đương
Tiếc người lính bị bó tay nuốt hận.
Nửa đời sau ôm nỗi sầu lận đận
Ngó xa xăm hồi tưởng với mong chờ
Bóng chiều buông càng hằn nét thẫn thờ
Khi nằm xuống còn ôm điều chưa thỏa....
Nhã Giang Thu Tâm
Tháng Ba 2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét