HÁI TRỘM HOA VÀNG
Dừng chân trên cánh đồng vàng
Cho hồn đi lạc, bàng hoàng phút giây
Hòa mình giữa cảnh trời mây
Nghe như hạnh phúc, ngất ngây bất ngờ
Hoa xinh từng đóa phỉnh phờ
Cánh rung nhè nhẹ, đón chờ tay ai?
Trên cao bừng dậy nắng mai
Bỗng dưng lồng lộng tóc mai gió lùa
Trời xanh có phải trêu đùa
Cho người đắm đuối yêu mùa nở hoa
Vàng tươi một cõi đồng xa
Đơn sơ thanh thoát, xót xa thân mềm
Yêu sao một cõi êm đềm
Thương loài hoa dại ẩn chìm cõi hoang
Không lộng lẫy, chẳng kiêu sang
Âm thầm tàn, nở ai màng bón chăm
Khi tươi đẹp, lắm kẻ thăm
Hết mùa, xơ xác đợi năm tái hồi
Xuân về hoa nở lộc chồi
Mang niềm tươi mát cho đời thêm hương
Quay lưng lòng vẫn còn vương
Tự dưng khờ dại gọi tương tư về...
Nhã Giang Thu Tâm
Mùa hoa vàng nở
Cho hồn đi lạc, bàng hoàng phút giây
Hòa mình giữa cảnh trời mây
Nghe như hạnh phúc, ngất ngây bất ngờ
Hoa xinh từng đóa phỉnh phờ
Cánh rung nhè nhẹ, đón chờ tay ai?
Bỗng dưng lồng lộng tóc mai gió lùa
Trời xanh có phải trêu đùa
Cho người đắm đuối yêu mùa nở hoa
Vàng tươi một cõi đồng xa
Đơn sơ thanh thoát, xót xa thân mềm
Yêu sao một cõi êm đềm
Thương loài hoa dại ẩn chìm cõi hoang
Âm thầm tàn, nở ai màng bón chăm
Khi tươi đẹp, lắm kẻ thăm
Hết mùa, xơ xác đợi năm tái hồi
Xuân về hoa nở lộc chồi
Mang niềm tươi mát cho đời thêm hương
Quay lưng lòng vẫn còn vương
Tự dưng khờ dại gọi tương tư về...
Mùa hoa vàng nở