Thứ Hai, 14 tháng 12, 2020

TÀN THU

TÀN THU


Bước đi trên xác lá vàng
Mùa Thu rơi rụng võ vàng lối quanh
Chiều mang bóng tối phủ nhanh
Mưa rơi nhỏ giọt cho tranh úa mầu
Thu tàn tô nét u sầu
Sương giăng, mưa bụi lá nhầu xác xơ
Cỏ cây cúi mặt ngu ngơ
Khung trời xa vắng, vần thơ nhạt nhòa
Lang thang giữa cảnh chiều tà
Bỗng dưng tìm được món quà thuở nao
Thời gian dầu nhuộm hư hao
Tháng Mười Hai vẫn xôn xao tâm hồn
Lối xưa rừng đổ mưa dồn
Mấy mươi năm lẻ cội nguồn còn không?
Năm tàn ai có chờ trông
Đồi cao núi thấp từng Đông đợi gì?
Người xưa đà lỡ xuân thì
Nhớ về chỉ ngại câu vì  ... phôi pha  
Một đi ai quyết lìa xa
Lối về còn đó, hương hoa phai tàn
Đành thôi lỡ nhịp cung đàn
Phím chùng tơ nát theo làn khói bay ...
Bàn tay đã trót rời tay
Một phương trời lạ chiều nay lạc loài...
 
Nhã Giang Thu Tâm (Dec 2020)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét