QUỐC HẬN NÀO NGUÔI
Em ngồi cúi mặt rã rời
Khóc Quê hương mất, khóc đời khổ đau
Từ đây cho đến mai sau
Tháng Tư là dịp nhắc nhau nỗi sầu
Miền Nam từ đó nhuộm mầu
Giặc về mang mối cơ cầu, trái ngang
Miền Nam phủ kín màu tang
Trắng miền đất đẹp, máu loang thanh bình
Anh đền nợ nước, trọn tình
Giận quân cướp nước cho mình chia xa!
Anh ơi, sương lạnh tím da
Áo tang em mặc xót xa nhớ người
Vòng tay ngày ấy xa vời
Tình anh em nguyện một trời riêng mang
Ba mươi, cuối tháng Tư sang
Bốn lăm năm, liệu dở dang còn dài?
Em chờ đợi đến mệt nhoài
Ngày nao giặc cạn, hoa cài tim côi
Giọt lệ em vẫn mình thôi
Mong anh ở chốn xa xôi an bình.
Khóc Quê hương mất, khóc đời khổ đau
Từ đây cho đến mai sau
Tháng Tư là dịp nhắc nhau nỗi sầu
Miền Nam từ đó nhuộm mầu
Giặc về mang mối cơ cầu, trái ngang
Miền Nam phủ kín màu tang
Trắng miền đất đẹp, máu loang thanh bình
Anh đền nợ nước, trọn tình
Giận quân cướp nước cho mình chia xa!
Anh ơi, sương lạnh tím da
Áo tang em mặc xót xa nhớ người
Vòng tay ngày ấy xa vời
Tình anh em nguyện một trời riêng mang
Ba mươi, cuối tháng Tư sang
Bốn lăm năm, liệu dở dang còn dài?
Em chờ đợi đến mệt nhoài
Ngày nao giặc cạn, hoa cài tim côi
Giọt lệ em vẫn mình thôi
Mong anh ở chốn xa xôi an bình.
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét