Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2020

MẸ ĐÃ XA RỒI



































MẸ ĐÃ XA RỒI


         Xin dâng Mẹ tấm lòng con, hoa trái
         Trang thờ buồn mờ tỏ ánh đèn hoa
         Qua khói nhang, tôi nghẹn lời khẽ vái
         Mẹ trên cao đôi mắt đẹp nhạt nhòa.

         Vượt thời gian Mẹ vẫn hoài nét cũ
         Vẻ xinh tươi trẻ đẹp tựa thưở nào
         Mẹ tồn tại, mặc giòng đời mưa
         Ngắm lại mình, con chợt thấy hư hao

         Đêm se lạnh, Mẹ ơi con nhớ quá
         Mẹ xa rồi còn đâu nữa để mong?
         Cả một đời đã ôm sầu tượng đá
         Vì chồng con đêm thao thức đèn chong

         Con vẫn nhớ vết sần chai tay Mẹ
         Ôm đàn con, ôm cả gánh nợ đời
         Oằn trên vai tháng ngày dài quạnh quẽ
         Khi lìa trần mới được chút thảnh thơi

         Hoa hồng đỏ, người ta cài hớn hở
         Con tủi thầm thương hoa trắng, Mẹ tôi!
         Cánh nho nhỏ hình như đang hé mở
         Hứng giùm con từng giọt lệ mồ côi

                 Nhã Giang Thu Tâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét