KIẾP NGƯỜI
Tạo hóa vốn sinh ra kiếp người
Đã bày cho đủ mọi cuộc chơi
Khổ đau chen lẫn niềm sung sướng
Hạnh phúc đi kèm với lệ rơi!
Vô tư được có bao nhiêu lâu
Còn lại trầm luân muôn nỗi sầu
Bươn chải, ngược xuôi vì cuộc sống
Gia đình, trách nhiệm phải tròn câu
Thành tựu, con bay khắp mọi phương
Thân già lặn lội bởi tình thương
Ốm đau vò võ thân cò mỏng
Ngẩng mặt kiêu đời, mặc gió sương
Cho dù bênh hoạn có phiền ta
Nhoẻn miệng trông lên, ngạo bóng tà
Sinh lão mấy ai mà thoát khỏi
Một mai đến tử có bao xa
Ta đã gần đi đến cuối đời
Xá gì con tạo có trêu ngươi
Mảnh mai tựa trúc trong cơn bão
Bình thản vươn cao thách đố trời...
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét