BÂNG KHUÂNG
Cây bao
niên đại cây già
Người
bao nhiêu tuổi bóng tà phủ quanh?
Cây trơ trơ ẩn rừng xanh
Người nơi phố thị mong manh nụ buồn
Suối in dòng chảy dập dồn
Bao giờ nước đổi cội nguồn thâm sâu
Lá rơi lá biết về đâu
Người trong chốn cũ bể dâu ngỡ ngàng
Loanh quanh giữa cảnh hôn hoàng
Bâng khuâng tìm giọt nắng vàng hỏi thăm
Ánh dương dần khuất xa xăm
Chỉ riêng làn gió về thăm, xạc xào
Uyên ương cất tiếng ngọt ngào
Chiều đi lặng lẽ đón chào ngày qua
Sương về tê buốt làn da
Bỗng nhiên chợt thấy mình ta với trời...
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét