HƯƠNG
XƯA
Gió Xuân về ấm áp đón Hè sang
Trời xanh ngắt trắng vầng mây lan tỏa
Kể từ khi đời chia xa muôn ngả
Vẫn mơ màng thương tiếc dấu hương xưa
Nhớ ven đường dàn hoa đỏ đong đưa
Cho áo trắng ướp thơm giờ đến lớp
Thèm tung tăng, cùng nỗi lo nơm nớp
Mỗi mùa thi, thao thức lẫn vui buồn
Rồi chia ly, để xao xuyến tâm hồn
Bạn học mới nhìn nhau còn e ngại
Này Pleiku, nào Saigon tuổi dại
Trung Học qua rồi, mỗi đứa lại càng xa
Thoảng đôi khi hồi tưởng, buồn thiết tha
Ôi Cường Để con đường quen đẹp nhất
Và giảng đường cũng từ lâu đã mất
Quê hương ơi! Chất ngất một nỗi sầu
Đất nước tôi giờ tan nát vì đâu
Sao tìm lại khung tròi xưa êm ái!
Nụ cười nay đã nhuốm màu tê tái
Và lòng riêng nằng nặng tiếng xót xa…
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét