Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

NÉT SON BUỒN CHỊ TÔI




Chị tôi từ thuở còn thơ,
Trải bao dâu bể, chưa mờ nét tươi.
Con tạo vẫn khéo lả lơi,
Cợt đùa nhan sc, trò chơi ghẹo người.
Nguyễn Du đã luận những lời, 
Ngàn năm đặt sẵn, cho đời hồng nhan.
Dẫu là muôn tiếng thở than,
Kiều kia vẫn nhận muôn vàn gian truân.
Trời cao muôn áng phù vân,
Hợp tan thoáng chốc, một sân chơi buồn.
Chị ơi đừng để nhập hồn,
Hãy khơi hy vọng, tạo nguồn suối thơ.
Ngắm nhìn mây trắng lửng lơ,
Dệt  thành ca khúc tóc tơ buông dài.
Bóng đêm trầm lắng u hoài,
Điệu ru da diết, trổ tài thi nhân.
Chiều Thu đẹp lá vàng sân,
Lang thang ta thả bước chân phiêu bồng.
Bình minh đẹp ánh dương hồng,
Săm soi bóng mượt, ươm trồng nụ xanh.
Giọt mưa thánh thót năm canh,
Ru ta ngon giấc, dạo quanh mộng vàng.
Tâm tư thanh thản nhẹ nhàng,
Chữ AN, chữ TỊNH con đàng thảnh thơi.
Ngoài kia trăm cảnh chơi vơi,
Nhìn lên, ngó xuống đáng rơi lệ sầu.
                  Cuộc đời muôn vạn sắc mầu,
Chị ơi đừng để úa nhầu nét hoa. 
                           Ngạo đời, điểm phấn son thoa,
                   Cười cho rạng rỡ, trôi xa điệu trần.
                          Lục bát xin tặng mấy vần,
                  Thay quà kề cận, mong gần sẻ chia… .


                                                              NG. Thu Tâm Nov -15

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét