TRĂNG KHƠI NIỀM NHỚ
(Bài họa)
Chút nắng trên làn tóc thả lơi,
Em mang hồn lạnh đến nơi ngồi.
Mặt nghiêng e ấp mờ không nét,
Ngơ ngẩn âm thầm riêng bóng soi.
Bến xưa vẫn đợi người phương ấy,
Phố cũ bao lần Thu lá bay.
Em giấu tình thơ trong mắt lệ,
Ôm đời hờ hững giữa vòng tay
Hoa thắm đã mờ trên nét môi,
Thoảng khi lơ đễnh nụ son cười.
In trong sâu kín lời hờn tủi,
Xuân đã bao giờ thôi dáng khôi.
Bóng nguyệt lung linh tận cuối đường,
Đêm tàn sương giá áo ai vương.
Hàng cây mộng ảo chìm xa khuất ,
Đêm xóa vô tình mất nẻo thương.
Đường về vắng ngắt một em thôi,
Chân lạc bơ vơ giữa đất trời.
Có phải anh trong vầng trăng khuyết?
Mơ hồ tim gọi mãi: “Anh ơi!”
Nhã Giang Thu Tâm
Nov 03-15
Vầng Trăng Chia Nhớ
(Bài xướng)
Trăng sáng đêm nay gió lả lơi
Hiu hắt sương đêm lạnh
chỗ ngồi
Thèm làn tóc xõa mùi
âu yếm
Cho tình ngây ngất ánh
trăng soi
Đêm nay ngồi nhớ
thương ngày ấy
Góc phố hẹn hò thơm
tóc bay
Những ngón tay đan sao
ấm thế
Hay là xuân giấu giữa
đôi tay ?
Hay là xuân ở lại trên
môi
Nên lúc môi em hé nụ
cười
Anh thấy cành cây xanh
nhú nụ
Mùa xuân chừng đến mới
tinh khôi
Hay là xuân chạy dọc
con đường
Vòng xe lăn nhẹ nhớ
bon bon
Tà áo em bay hương
ngát phố
Hàng cây mơ ngủ gió
ngân thương
Đêm nay trăng sáng một
phương thôi
Phương ấy ngày lên
nắng ửng trời
Có ửng má em hồng đỏ
nhớ
Và môi thầm gọi tiếng
: " Anh ơi " ?
Trầm Vân