Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

HY VỌNG



HY VỌNG

Đời lúc nào cũng rập rình bóng tối,
Đầy ưu tư, và chất ngất ưu phiền.
Những rủi ro của thảm họa thiên nhiên,
Thêm bệnh hoạn và trần ai gian khổ.
Ta dặn mình, còn một ngày hơi thở,
Dùng tấm lòng ,cùng mở rộng vòng tay.
Luôn tạ ơn những gì có hôm nay,
Dù cuộc sống không như hằng ao ước.
Cố nhìn lên và đi thêm vài bước,
Ngay bên mình đang hàng vạn nỗi sầu.
Người bệnh hoạn, kẻ tàn tật, khổ đau,
Trẻ đói khát, lạc loài thân côi cút !
Người già cả bơ vơ, thèm chăm chút,
Kẻ không nhà đang khắp nẻo lang thang.
Nạn bạo hành luôn hiện diện hiên ngang...
Đang giáng xuống con người không may mắn!
Và nơi kia, trăn trở từng đêm ngắn,
Bao thương binh đang lây lất từng ngày.
Ho cần gì sau một sự đổi thay,
Từ cuộc chiến , toàn thân không trọn vẹn?
Họ đã hy sinh , không hề tủi thẹn,
Cho tự do và no ấm cho ai?
Nỗi bất hạnh đâu phải bởi thiên tai,
Họ đã gánh hộ cho ta điều rủi.
Để ngậm ngùi , héo nhàu kiếp sống tủi,
Nhìn cuộc đời qua ánh mắt phân vân.....
Có phải ta còn được lắm hồng ân ,
Nên xin nguyện đem sức tàn đền đáp .
 
Thu Tâm
Cuối tháng Mười Hai -2014
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét