MƯA THU GỢI SẦU
Mưa rơi mưa rơi, từng hạt rơi ướt vai
Tâm tư bâng khuâng sợi buồn theo tóc mai
Đôi chân lang thang lặng lờ trong bóng phai
Bên kia sông hàng cây đứng u hoài.
Xuân đi qua mau, ngậm ngùi thương kiếp hoa
Bao năm xa quê lòng không thôi thiết tha
Thu Đông tha phương ngầm trong tim xót xa
Sầu vương trong đáy mắt nhạt nhòa...
Cuộc sống luôn lầm lũi, người vẫn mang lầm lỗi
Để lại bao đắng cay.
Đời cuốn trôi vội vã, người bước trong vùng tối
Hằn sâu vết u sầu.
Xin mưa thôi rơi, trời bừng lên nắng tươi,
Cho tia yêu thương rọi ấm áp cuộc đời
Xin tin yêu đem hạnh phúc đến muôn nơi
Xua tan đớn đau, chỉ còn thắm nụ cười.
Nhã Giang Thu Tâm
Tâm tư bâng khuâng sợi buồn theo tóc mai
Đôi chân lang thang lặng lờ trong bóng phai
Bên kia sông hàng cây đứng u hoài.
Bao năm xa quê lòng không thôi thiết tha
Thu Đông tha phương ngầm trong tim xót xa
Sầu vương trong đáy mắt nhạt nhòa...
Để lại bao đắng cay.
Đời cuốn trôi vội vã, người bước trong vùng tối
Hằn sâu vết u sầu.
Cho tia yêu thương rọi ấm áp cuộc đời
Xin tin yêu đem hạnh phúc đến muôn nơi
Xua tan đớn đau, chỉ còn thắm nụ cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét