TÌNH ẢO ẢNH
Mờ trong đáy mắt
áng phù vân
Tan hợp phút giây
chẳng ngại ngần
Quay mặt tiếc
thương màu ảo ảnh
Ngậm ngùi lệ úa
khóc tình nhân...
Nồng cay một thuở
thoáng mây trôi
Dáng nguyệt đêm rằm
ai xẻ đôi
Con sóng đẩy xô
thuyền tách bến
Ru hời tiếng gió rít
đơn côi
Một nửa nắng vàng đã
trốn đâu
Nửa kia chìm đắm nét
âu sầu
Cho tôi mê mải đi tìm
mãi
Chỉ thấy bụi mờ che
mắt nâu...
Đem chia quá khứ ở
thì nào
Hiện tại vẫn là nét
xanh xao
Cứ tưởng giòng sông
trôi cuốn hết
Ai ngờ gánh nặng mãi
lao đao...
Ai biến thế gian thành
ảo ảnh
Giăng mây phủ khói chữ
ân tình
Đong đầy một khối sầu
băng lạnh
Đếm ngược thời gian
đợi tái sinh...
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét