Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2021

NHỮNG NGƯỜI KHÔNG CHẾT

 
















NHỮNG NGƯỜI KHÔNG CHẾT


Những khuôn mặt trẻ trung và trong sáng
Nụ cười tươi rạng rỡ,  mộng cao vời
Nhiệt huyết tràn, họ bước vào cuộc chơi
Mang trách nhiệm chất lên vai, cao cả
Dùng sức lực, tài năng, dù mệt lả
Bảo vệ người nên xao lãng bản thân  
Lời thề nào khi khoác áo quân nhân
 Nên khói lửa đạn bom không run sợ
Để lại sau lưng mẹ cha, chồng vợ
Trái tim hồng vẫn đầy ắp ước mơ  
Thân chiến y còn hằn nét ngây thơ  
Đâu hề biết chỉ phút giây vĩnh viễn!
Em có hay ngày nao khi đưa tiễn
Cha mẹ buồn khóc ngất trước quan tài?
Nuôi đứa con đến sức rộng vai dài
Cùng hy vọng góp công cho đất nước
Bởi vì đâu em giành ra đi trước
Để tre già nuốt lệ tiếc măng non!
Để quê hương ghi nhớ tấm lòng son
Trang chiến tích ghi vài giòng thương tưởng
Hình bóng em bây giờ cao ngất ngưởng
Đời tôn thờ là tử sĩ, quang vinh
Không thể ai phủ nhận đức hy sinh
Chẳng thế lực, mưu toan làm hoen ố
Em nằm yên mặc thế gian thi thố
Ghét và ganh, thủ đoạn với tranh giành
Dù chí trai em nửa gánh công thành
Nhưng ý nghĩa một đời từng ngang dọc.
Ngủ đi em, đã thôi rồi khó nhọc
Nợ quê hương trả đủ, hết còn lo
Con thơ của em sao khỏi buồn so
Nhưng cha, mẹ chúng ra đi xứng đáng
Tên các em được nhắc hoài năm tháng
Để đời đời sống mãi giữa quê hương...

 Nhã Giang Thu Tâm  (Aug 2021)

Thứ Hai, 23 tháng 8, 2021

CẢM XÚC QUA NHỮNG BỨC HÌNH .

 

CẢM XÚC QUA NHỮNG BỨC HÌNH .

Chiến tranh dù bất cứ ở nơi nào cũng tàn khốc, cũng thê lương. Súng đạn vô tình không chừa một ai kể cả thanh niên vạm vỡ hay người già yếu đuối và trẻ nhỏ thơ ngây.
Vì đâu mà có chiến tranh, vì đâu mà tang thương chết chóc phủ lên những người dân vô tội, cướp đi sinh mạng của hàng trăm vạn người. Tiếng khóc xót xa đau khổ của kẻ mất đi người thân yêu vang vọng vào khoảng không, bao nhiêu linh hồn oan uổng vất vưởng đây đó chẳng có nơi về. Bao nhiêu đứa trẻ thơ bị mồ côi sau đó. Có ai trả lời hay chịu trách nhiệm với câu hỏi kia, mà chỉ có những người dân tay yếu chân mềm phải nhận tất cả sự thiệt thòi!
Dù thế nào, những kẻ có dã tâm đâu có nhìn hay nghe thấy. Kệ máu chảy thành sông, kệ tiếng oán than dậy trời đất. Kẻ dùng bom đạn có lẽ đã đạt được mục đích chiếm đoạt và thỏa mãn ác tâm. Còn những lãnh đạo vô tình, họ tìm đủ mọi cách rút lui an toàn khi gặp nguy hiểm, mặc kệ bần dân trong cơn hoảng loạn khổ đau.
Tôi rất yêu mến và vô cùng cảm kích những người lính, bởi bất cứ ở mặt trận nào họ cũng là người chịu thua thiệt nhất. Khói lửa hay đạn bom thiêu đốt thịt da họ, trước sự hiểm nguy đến có thể hy sinh cả tính mạng nhưng trong lòng họ sự nhân ái vẫn tràn đầy. Nhìn những đứa trẻ bé xíu nằm im trong vòng tay ôm ấm áp chở che, khiến tôi khó ngăn được sự xúc động đến nghẹn lời...
Lại liên tưởng đến gần nửa thế kỷ trước trên đất nước Việt Nam, bọn Cộng sản khuấy rối triền miên khiến cho người dân khốn khổ, người lính Việt Nam Cộng Hòa cũng đã đổ bao nhiêu xương máu để gìn giữ an ninh cho bờ cõi. Sự hy sinh của các anh đã để lại những trang hùng ca đầy nước mắt, kèm theo đó là những hình ảnh về sự ân cần đối với dân lành đã mãi mãi là nét đẹp của tình người.
Các anh có một số nay không còn trên thế gian, những đứa trẻ trên tay bế của các anh năm ấy có lẽ giờ đã trên dưới tuổi 50. Tuy nhiên, tất cả đã nằm trong tâm khảm của người miền Nam VN với sự trân trọng trong phần hồi ức khó quên.
Xin cầu nguyện cho Thế giới được hòa bình, cho lòng tham ác của nhân loại bị tiêu diệt hết để tình người được nẩy nở khắp nơi.
Nhã Giang Thu Tâm.
Tháng Tám 2021


Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021

VU LAN NHỚ MẸ

 


VU LAN NHỚ MẸ
 
 
Vu Lan lại đến nơi rồi
Nhìn di ảnh mẹ, bồi hồi tâm tư
Ánh buồn nhìn xuống, hình như...
Xa xăm một cõi, mẹ dư nỗi sầu
Một đời bươn chải dãi dầu
Một thân lẻ bóng đỏ ngầu mắt trong!
Chiều về thắc thỏm bên song
Hoàng hôn đổ xuống mẹ hong thân gầy
Ngóng con mong được xum vầy
Ai hay năm tháng vẫn dầy giấc mơ.
Cao xanh ngoảnh mặt làm lơ
Để mẹ tôi vướng nỗi xơ xác đời
Gió mưa thỏa sức trêu người
Nắng hanh thiêu cháy nụ cười mẹ tôi!
Thời gian nhô nhấp nổi trôi
Mặc tình xô đẩy bóng đơn côi buồn
Mẹ chia hai nỗi trong hồn
Nửa chồng khuất bóng, nửa nguồn con xa
Để tê cóng cả thịt da
Làm nhầu nát cả đời hoa sắc nồng
Một ngày bạc phếch cánh hồng
Mẹ buông tay hết chất chồng đa mang
Một đời người đã sang trang
Cho con ngơ ngẩn vành tang trắng đầu
Ba mươi năm lẻ cơ cầu
Bóng mẹ vẫn thắp đủ mầu lung linh
Bao giờ có kiếp tái sinh
Mẹ ơi con lại nối tình Mẹ con...
 
Nhã Giang Thu Tâm
Mùa Vu Lan 2021

HOÀNG HÔN



HOÀNG HÔN
 

Trên đời biết mấy người thân,
Cha mẹ anh em dẫu rất gần
Cũng chỉ một đoạn đường ngắn ngủi
Mỗi người lại từng ngã chia, phân...
 
Chồng vợ cũng đến hồi cách xa
Chia ly ngoảnh mặt, kiếp phôi pha
Âm dương tìm đến đành từ biệt
Đêm lại về nhìn riêng bóng ta
 
Con cái lần hồi đã đủ khôn
Bay đi trăm nẻo có ai buồn?
Tháng ngày còn lại trong hiu hắt
Quay quắt nỗi sầu tư, tự chôn!
 
Cháu chắt lớn lên sẽ mỗi đường
Mắt càng nhàn nhạt phủ màn sương  
Tóc bay xõa xuống che đời ngắn
Lòng lại nặng oằn nỗi vấn vương
 
Bạn bè đếm lại được bao lăm?
Kẻ chán cuộc chơi đã lặng nằm
Kẻ trốn lên non tìm chỗ ẩn
Riêng ta ngồi đợi cõi xa xăm…
 
Nhã Giang Thu Tâm



Thứ Năm, 5 tháng 8, 2021

THÁNG BẢY TÌNH NGÂU

 


THÁNG BẢY TÌNH NGÂU


Trời tháng Bảy u sầu trong nắng sớm
Nghe bâng khuâng từng khóm lá trong sân
Trên bao la làn mây xám ngại ngần
Và cơn gió chây lười không buồn thức
 
Ngày tháng Bảy khơi nỗi sầu rưng rức
Người xưa ơi! Năm tháng ấy tìm đâu?
Một mình tôi ôm hạnh phúc tình ngâu
Buông tiếng khóc nứt buồng tim bé nhỏ
 
Xé tan hoang cả màn đêm mắt đỏ
Bóng càng xa theo sương trắng mơ màng
Nào ai hẹn mà trông ngóng tình lang
Cho lệ đắng trào ngược vào tâm não
 
Tự gào thét bằng giấc mơ chao đảo
Muốn thả hồn theo con nước chảy xuôi
Cho tâm tư cùng trăn trở buông trôi
Nhìn hoa trắng không vỡ òa cay mắt
 
Đón hoàng hôn đi về trong hiu hắt
Đếm thời gian bằng se sắt tâm hồn
Tháng Bảy ơi! Xin kỷ niệm vùi chôn
Người xưa ấy thôi về khua giấc ngủ…
 
Nhã Giang Thu Tâm

KHO TÀNG CHO CON - Thơ Xướng Họa

 


KHO TÀNG CHO CON
Bài Họa

Thọ cao nhiệt huyết vẫn căng tròn
Người trí đâu cần đến miếng ngon
Khúc nhạc khẩy lên mình thưởng thức
Áng Thơ sáng tác tự thân nhòm
Nửa đời xả sức  vì quê mẹ
Cuối kiếp trung thành với nước non
Sức cạn nhưng tình luôn cháy bỏng
Tấm gương nghĩa khí để cho con.
 
Nhã Giang Thu Tâm
 
CÒN GÌ CHO CON
Bài xướng

Vy mà tui cũng tám mươi tròn
Thượng th người ta ước được ngon
Nt nhc lên khuôn đành để ngó
Vn thơ viết xung my ai nhòm
Na thi chiến trn gìn sông núi
Mt kiếp tha phương mt nước non
Bùi ngt đắng cay bình đã cn
C đời chng có gì cho con!!

Tha Nhân


Thứ Tư, 4 tháng 8, 2021

ẢO ẢNH

TÌNH ẢO ẢNH   

 https://youtu.be/Xwfhbx_r1xY

Mờ trong đáy mắt áng phù vân

Tan hợp phút giây chẳng ngại ngần

Quay mặt tiếc thương màu ảo ảnh

Ngậm ngùi lệ úa khóc tình nhân...

 

Nồng cay một thuở thoáng mây trôi

Dáng nguyệt đêm rằm ai xẻ đôi

Con sóng đẩy xô thuyền tách bến

Ru hời tiếng gió rít đơn côi

 

Một nửa nắng vàng đã trốn đâu

Nửa kia chìm đắm nét âu sầu

Cho tôi mê mải đi tìm mãi

Chỉ thấy bụi mờ che mắt nâu...

 

Đem chia quá khứ ở thì nào

Hiện tại vẫn là nét xanh xao

Cứ tưởng giòng sông trôi cuốn hết

Ai ngờ gánh nặng mãi lao đao...

 

Ai biến thế gian thành ảo ảnh

Giăng mây phủ khói chữ ân tình

Đong đầy một khối sầu băng lạnh

Đếm ngược thời gian đợi tái sinh...

  

Nhã Giang Thu Tâm