Thứ Hai, 20 tháng 7, 2020

NGÀY MỚI HẠNH PHÚC.

NGÀY MỚI HẠNH PHÚC.

Bình minh thức giấc, nắng buông lơi
Rộn rã chim muông hót vang lời
Chào đón ngày vui tràn sức sống
Tình yêu lan tỏa khắp muôn nơi
Bên dậu chùm hoa chớm nở hồng
Cánh xinh mơn mởn dưới hừng đông
Lá cây hớn hở đùa trong gió
Xào xạc gọi mời búp trổ bông
Buông hết muộn phiền đã nhuốm sâu
Lâng lâng hạnh phúc chợt từ đâu
Thế gian còn lắm đời xao xác
Giữa cảnh thiên nhiên, khẽ nguyện cầu

Mong điều tốt đẹp với nhân gian
Ngày mới mang đi vạn kiếp nàn
Cái ác suy vong nhường thiện hữu
Tâm lành tồn tại, hận tiêu tan...

Nhã Giang Thu Tâm.

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2020

BÌNH MINH TRỞ GIẤC



BÌNH MINH TRỞ GIẤC

Nắng soi kẽ lá mơ màng
Giọt rơi trên má, ánh vàng lung linh
Đọng trên lá nhỏ xinh xinh
Sương khuya lóng lánh thủy tinh đón chào
Hàng cây thức giấc xạc xào
Nghe như tình tự ngọt ngào ban mai
Giật mình tiếng hót bên tai
Đôi chim tỉnh mộng thiên thai vươn mình
Bỗng dưng cảnh sắc thanh bình
Hồn nhiên xâm chiếm tâm tình khách du.
Lòng như thanh thản êm nhu
Đây niềm hạnh phúc thiên thu đợi chờ...

Nhã Giang Thu Tâm.

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2020

CÚM TÀU TẬP HAI

 California: Quán rượu, nhà hàng, tiệm nails, tóc...buộc phải đóng cửa trở lại vì ca nhiễm COVID-19 tăng mạnh
CÚM TÀU TẬP HAI
Vi-rus bây giờ đến tập hai
Trò chơi chính trị kéo co hoài
Shopping, dịch vụ đành ngưng trệ
Kinh tế suy tàn, mặc sớm mai
Cali thịnh vượng của xưa đâu?
Dịch cúm Tàu sang đã khởi đầu
Bịt miệng, cấm cung, tăng thất nghiệp
Thổi phồng con số, kế mưu sâu
Thả cửa mặc cho bọn Black Live
Du côn phá phách, thả tù sai
Chẳng lo rối loạn, dân đau khổ
Thống Đốc Newsome quả “đại tài
Khi kẻ ngồi cao chỉ hám tiền
Làm sao nhân loại được bình yên?
Mỉa mai. một bọn hèn Dân Chủ
Quỳ gối khòm lưng, nịnh dưới trên
Mong Trump sẽ tại vị vòng hai
Tát cạn đầm lầy để đúng sai
Lắm kẻ được lên vành móng ngựa
Tuồng hay còn lắ'm cảnh khôi hài.
Nhã Giang Thu Tâm.

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2020

UÔNG CÔNG, CƠM GẠO MẸ CHA


https://www.facebook.com/sabina.strat/videos/3173661192741217


UÔNG CÔNG, CƠM GẠO MẸ CHA


Mượn danh kỳ thị để làm oai
Cướp bóc khắp nơi, đốt miệt mài
Nghe tiếng Black Live dân sợ khiếp
Côn đồ hùng hổ hớp hồn ai!

Chúa Phật, thần linh cũng khó tha
Kẻ vô nhân tính đã sa đà
Tưởng đâu duy nhất, màu da tối?
Muốn đánh đập người, chỉ mình ta?

Tượng đài đâu phải chỗ đùa chơi
Trải nắng phơi sương cũng mấy đời
Biểu tượng Quốc gia của đất Mỹ
Xem thường thì hãy cứ xin mời

Chưa thấy quan tài nào đã hay
Mải mê "chiến thắng" vẫn mê say
Anh khùng, tử lộ đang chờ sẵn
Ai tiếc cho mình, nghiệp trả vay.

Trèo nữa đi nào, giỏi biết bao
Tiếng gào la ó, vẫn chưa cao
Tượng đồng vẫn nét vì nhân loại
Thần Nữ khẽ lay, cổ lộn nhào

Tiếc cho một kiếp sống phù du
Có phải tâm ma, hay dạ mù
Mặc cảm trút bừa cơn giận dữ
Lời chê để tiếng đến ngàn Thu

Nhã Giang Thu Tâm.

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

HÀNH TRÌNH CỦA CHÂN LÝ CUỘC SỐ'NG.

HÀNH TRÌNH CỦA CHÂN LÝ CUỘC SỐ'NG.

Thiện giữ nằm trong tâm mỗi người
Lẽ đời cuộc sống thích đùa chơi
Lợi danh trước mắt thường lôi kéo
Dục vọng ngấm ngầm vẫn lả lơi
Kẻ sĩ vang danh liệu tránh được ?
Dân tình nheo nhóc khó buông rơi
An bình, địa ngục tự tìm đến
Chân lý tự soi dưới bóng Trời.
Nhã Giang Thu Tâm.
5 nhà sư đi đến tu viện, cuối cùng chỉ 1 người tới nơi, vậy chuyện gì xảy ra giữa đường?
July 12, 2020
Quyết định gây tranh cãi của vị sư trụ trì
Có một nhà sư tu hành ở một thung lũng xa xôi. Một hôm, ông mới viết thư gửi đến một vị sư trụ trì của một ngôi chùa, nói rằng ông cần một nhà sư tới đó giúp đỡ.
Sau khi nhận được thư, sư trụ trì mới gọi tất cả các đệ tử đến, sau đó cầm lá thư đọc to lên cho tất cả mọi người cùng nghe. Cuối cùng, ông tuyên bố: “Các ngươi hãy chọn ra năm người rồi lên đường đến tu viện đó đi”.
Nghe thấy vậy, một nhà sư tỏ ra ngờ vực, hỏi lại: “Thưa sư trụ trì, người có nhầm không? Rõ ràng là trong bức thư nói chỉ cần một người đi thôi mà?”.

Sư trụ trì nghe thấy vậy thì cười lớn rồi nói:

“Đường thì xa, lại khó đi và có nhiều cám dỗ, ta chỉ sợ đến cuối cùng sẽ chẳng còn ai trong các ngươi tới được đích đến. Cứ đi đi, rồi ngươi sẽ hiểu điều ta nói”.
Các nhà sư cũng cười vui vẻ. Họ nghĩ sư phụ của mình đang nói đùa. Tuy trong lòng vẫn băn khoăn, nhưng vì không dám trái lệnh, họ bèn cử ra năm người sáng sớm hôm sau sẽ khởi hành đi đến tu viện xa xôi kia.
Hôm sau, từ tờ mờ sáng, 5 nhà sư đã khăn gói lên đường. Mới đi chưa được bao xa, họ đã gặp một sứ giả đứng trước một ngôi làng. Người này vừa nhìn thấy 5 nhà sư thì vội nói ngay: “Nhà sư ở ngôi làng của chúng tôi vừa mới qua đời. Chúng tôi cần một người thay thế. Chế độ đãi ngộ ở đây rất tốt”.
Các nhà sư nhìn nhau không nói gì. Nhìn qua, ngôi làng này có vẻ rất trù phú, người dân trông ai cũng có vẻ no đủ, giàu có. Vậy là một trong số họ bắt đầu lung lay. Cuối cùng, người này nói với 4 người còn lại: “Đằng nào thì tu viện kia cũng chỉ cần có 1 vị sư thôi mà. Tôi ở lại đây thì cũng là phục vụ cho Đức Phật, vì thế các anh hãy lên đường đi”.
Vậy là chỉ còn 4 nhà sư tiếp tục hành trình.
Đến hôm sau, họ lại đi qua một vương quốc. Đúng lúc đó, 4 nhà sư bắt gặp một chiếc kiệu lớn đang rước nhà vua đi qua. Nhà vua đang định lướt qua, nhưng nhìn thấy dung mạo hơn người của 1 nhà sư trẻ trong số họ thì ánh mắt sáng lên, ra hiệu cho đoàn người dừng lại.
“Đợi đã, nhà sư trẻ kia, ta đang tổ chức hội thi kén phò mã cho con gái ta, nhưng đã nhiều ngày rồi mà chưa gặp được người ưng ý. Nay ta nhìn nhà ngươi có tướng mạo khôi ngô tuấn tú, rất phù hợp để làm chồng của con gái ta. Nếu ngươi bằng lòng thì sau này cả vương quốc sẽ là của ngươi”, nhà vua lên tiếng.
Nhà sư trẻ nghe xong, thấy rằng đây đúng là cơ hội để đổi đời, liền quay lại nói với 3 người bạn đồng hành: “Tôi cũng không muốn đâu, nhưng e rằng khó có thể chống lại lệnh vua, nên các anh hãy lên đường đi nhé. Vả lại dù sao tu viện cũng chỉ cần 1 người thôi mà”.
Ba nhà sư bên ngoài thì đồng lòng, bên trong cảm thấy không cam tâm
Ba nhà sư không nói gì, tiếp tục cuộc hành trình. Đến lúc này, họ mới hiểu được sâu sắc lời dạy của vị sư trụ trì. Quả đúng là đường đời có muôn vàn cám dỗ, vượt qua chúng thật chẳng dễ dàng gì. Họ hứa với nhau sẽ phải thật cẩn thận, không để bản thân bị khuất phục.
Tuy nhiên, trong lòng mỗi người thì đều có một chút bất mãn. Họ không thực sự cam tâm. Họ có chút ghen tị với sự may mắn của 2 nhà sư kia. Tại sao cùng tu hành khổ cực mà 2 người họ mới đi chút đường đã gặp được chuyện tốt lành như thế? Được hưởng vinh hoa phú quý sớm đến như vậy? Còn họ, chẳng biết khi nào mới tới nơi.
Đến tối ngày thứ ba, đang đi thì họ bị lạc đường. Đang loay hoay chưa biết làm thế nào thì họ mừng rỡ khi phát hiện ra phía xa có ánh đèn dầu le lói. Hóa ra là nhà của 1 người dân. Khi họ gõ cửa, một cô gái trẻ trung xinh đẹp đã xuất hiện.
“Thật đúng là Trời Phật đã cử các ngài đến đây. Trời thì tối mà cha mẹ tôi lại có việc đi vắng chưa về nên tôi rất sợ hãi. Mời các ngài vào đây nghỉ ngơi và dùng bữa nhé. Hãy ở lại cho đến khi cha mẹ tôi về nhà”, cô gái hiếu khách lên tiếng.
Sáng hôm sau, đáng lẽ đã phải lên đường, nhưng 1 trong 3 nhà sư đã đem lòng yêu mến cô gái xinh đẹp, dịu dàng nên kiếm cớ: “Bố mẹ cô ấy đã về đâu. Tôi sẽ ở lại đây để bảo vệ cho cô ấy cho đến khi họ quay lại. Các anh cứ lên đường đi. Dù sao họ cũng chỉ cần 1 nhà sư thôi mà”.
Hai nhà sư còn lại thuyết phục anh ta mãi, nhưng không có ích gì, bèn khăn gói tiếp tục hành trình.
Hôm sau, khi đang đi qua 1 ngôi làng, 2 nhà sư bị 1 đám đông vây quanh. Những người này trông đều rất hung tợn. Một trong số đó hét lớn: “Chúng tôi chẳng tin vào thần thánh hay Đức Phật nào hết. Nếu thật sự những lời Ngài nói là đúng thì các anh thử chứng minh xem nào”.
Nói rồi, họ cử 1 học giả uyên thâm trong làng ra để kiểm tra kiến thức và thách thức 2 nhà sư.
Thấy vậy, 1 trong 2 nhà sư tuyên bố: “Dù có phải mất cả cuộc đời tôi cũng phải ở lại đây, chứng minh cho họ thấy trí tuệ siêu việt của Đức Phật. Họ không chỉ sỉ nhục Ngài mà còn làm ảnh hưởng đến uy tín của Phật giáo. Vì thế, anh hãy lên đường 1 mình nhé. Dù sao họ cũng chỉ cần 1 nhà sư thôi mà”.
Vậy là cuối cùng, đúng là chỉ có 1 nhà sư đến đích.
Lời bàn: Câu chuyện của 5 nhà sư đi đến một ngôi chùa cũng chính là câu chuyện cuộc đời của mỗi chúng ta.
5 nhà sư đi đến tu viện, cuối cùng chỉ 1 người tới nơi, vậy chuyện gì xảy ra giữa đường? -

Trên hành trình mang tên cuộc sống, danh tiếng, tiền tài và tình ái là 3 thứ cám dỗ khiến con người ta khó từ chối nhất và dễ lún sâu vào nhất.
Nhiều người đã không ngần ngại phá bỏ ranh giới, bán linh hồn cho quỷ dữ, làm những điều trái với lương tâm cũng chỉ vì lẽ đó.
Thế nhưng, bao nhiêu tiền mới là đủ? Bao nhiêu danh mới thỏa mãn? Bao nhiêu tình ái mới khiến con người thôi tìm kiếm?
Biết trân trọng hiện tại, biết đủ mới là chiếc chìa khóa cho một cuộc sống an lạc, hạnh phúc đúng nghĩa.
Theo Moral Stories


Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2020



Người ta được tiếng vì tài
Môi Khai mang tiếng bởi vài trò dơ
Khổ thân chiếc áo dài thơ
Đã từng một thuở, niềm mơ bao người!
Rơi vào tay bọn giặc trời,
Đầu tôm, dạ sói sống đời cuồng ngông
Tốn cơm cha mẹ, uổng công
Nuôi dạy cho lớn, ngược mông lên đầu
Ăn chơi sa đọa thuộc lầu
Danh dự, luân lý như hầu bỏ quên
Tư cách đã tạo thành tên
Con cháu lũ cướp được lên bảng thần.
Đứng đầu đất nước kẻ đần
Quá đủ xấu hổ, thêm phần dân ngu
Tiếng đời mang đến thiên thu
Ngàn sau liệu có mà tu đổi đời?

Nhã Giang Thu Tâm

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2020

THIÊN NHIÊN ẢO MỘNG.


THIÊN NHIÊN ẢO MỘNG.
Ngồi nhà vui với thiên nhiên
Từ trong ảo mộng để quên nỗi sầu.
Biển trên giấy, cũng xanh mầu
Nắng hanh vẫn chiếu phủ đầu mênh mang.
Đỡ thèm những bước lang thang
Trên bờ cát trắng, ngổn ngang ốc sò.
Đi tìm màn ảnh hẹn hò
Hòa trong điệp khúc, chuyện trò nối vui
Đâu cần phải chạy tới lui
Ngón tay gõ phím, đủ khui nụ cười.
Mặc cho thiên hạ bao người
Xôn xao thế sự giữa đời đảo điên
Tìm đâu những cảnh thần tiên
Google có sẵn cạnh bên, tuyệt trần.
Núi non cảnh sắc xa gần
Biển xanh hoa lá muôn phần đẹp tươi.
Cung đàn lảnh lót chơi vơi
Ru hồn cõi mộng, buông lơi tâm tình
Chỉ cần đối diện ta, mình
Phôi pha ngày tháng, an bình tâm tư...
Nhã Giang Thu Tâm.


Thứ Tư, 1 tháng 7, 2020

THÁNG BẢY TÌM NHAU




THÁNG BẢY TÌM NHAU

Tháng Bảy đang về anh biết không?
Em ngồi hong lại nỗi chờ trông
Giữa vùng hoa dại, chiều im vắng
Mặc nắng mênh mang rám má hồng

Anh đã ra đi chẳng hẹn về
Để ngày nối tiếp kéo lê thê
Cho em cúi mặt, buồn u uẩn
Mỗi Tháng Bảy về ngập dấu mê

Lòng những mong tìm chút gió Xuân
Bên đồi hoang lạnh níu bàn chân
Thời gian ai biết phù vân đã
Phủ kín từ lâu chẳng ngại ngần

Dưới sắc hoa tươi rực ánh vàng
Gợi vùng kỷ niệm, bóng hồn hoang
Cao nguyên thuở ấy về xao xuyến
Anh lại âm thầm chợt ghé ngang...

Nhã Giang Thu Tâm