SEATTLE TÀN THU
Thân tặng Ái Montgomery
Lá đổ xạc xào vương gót
chân
Sương giăng mờ ảo khắp
xa gần
Thu tàn, cây cỏ buồn
trơ bóng
Nghe tiếng gọi thầm theo
gió ngân.
Một lần ghé lại, một
lần thương
Để khuất xa rồi tâm vấn
vương
Nửa góc hồn ai như đứng
lại
Seattle hỡi, có con
đường !
Nhẹ bước vội che lòng
ngập ngừng
Mắt buồn, nửa khóe bỗng
rưng rưng
Ngước mặt mà nghe nhòa
nhân cảnh
Trong dạ từ đây biết
chẳng ngưng.
Phi cơ bay vút chở hồn
tôi
Đến tận trời xa, xa
thật rồi
Hun hút mây ngàn,
sông núi cản
Cho hồn mơ mộng bỗng lên
ngôi...
Không biết bạn tôi đã
nhớ gì
Có buồn sau giây phút
chia ly
Có lưu luyến nỗi người
xa cách
Dẫu chỉ dăm hôm ngắn
ngủi, chi?
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét