BẾN SÔNG BUỒN THÁNG TƯ
Cơn gió ngủ vùi bên bến
sông
Cây buồn lặng lẽ đứng chờ
trông
Ánh dương lấp lánh nhòa
khung ảnh
Nhuộm sắc hoàng hôn đậm
ráng hồng
Trông về thăm thẳm ngút
ngàn xa
Để xót lòng đơn, buốt thịt
da
Ngày tháng năm nào rời chốn
ấy
Ta mang đi cả một quê nhà
Những tưởng thời gian sẽ tái
hồi
Ai ngờ dâu bể cách ngăn
đôi
Con nước đẩy đưa dòng định
mệnh
Ngày dài lặng lẽ ngút
giòng trôi
Tháng Tư rồi lại tháng Tư
qua
Bốn mấy lần năm vẫn chưa
nhòa
Đất
mẹ lần hồi tan nát thịt
Quê hương còn điệp khúc thương
ca
Ta vẫn niềm riêng một nỗi
sầu
Quê Hương nặng nợ đến bao
lâu
Ngàn năm không lẽ rồi đây
sẽ…
Thượng Đế ơi! Xin chứng nguyện cầu…
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét