Thứ Năm, 25 tháng 4, 2019

ĐỨNG DẬY MÀ VUI






Đứng Dậy Mà Vui

"Đứng dậy em ơi sống cõi đời,
Đời dù khổ cực đến mười mươi
Ta về điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian một nụ cười"(TháiCan)

Từng năm cứ vụt qua âm thầm
Tôi đã ẩn chìm dưới bóng râm
Mắt lão mơ màng, không rõ nét
Nhìn đời thấy đẹp ở trong tâm

Mặc kệ thế nhân đang ghét ganh
Đua chen, hiềm tị lẫn tranh giành
Trần gian vốn dĩ đầy màu sắc
Tôi lựa núi rừng với biển xanh...

Hơn thua chi để nát lòng nhau
Một bước chậm nhanh, cũng trước sau
Được mất thoáng giây, ai giữ được
Text Box: Đứng Dậy Mà VuiGiàu nghèo chẳng tránh được thương đau!

Dưới chốn hồng trần lắm đảo điên
Đâu bằng cây cảnh giữa thiên nhiên
Lá hoa, sông nước vô tư lự
Tự hưởng niềm vui chẳng mất tiền.
                                                                   

 Nhã Giang Thu Tâm

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2019

THÁNG TƯ BUỒN




THÁNG TƯ BUỒN  

Tháng Tư cúi mặt nghẹn ngào
Tháng Tư cây cỏ cúi chào niềm đau
Tháng Tư thất lạc mất nhau
Tháng Tư biển sóng cũng chau đôi mày
Tháng Tư đất nước đọa đày
Tháng Tư anh kiệt thêm dày lao lung
Tháng Tư Tự Do mệnh chung
Tháng Tư rừng núi bao dung xác người
Tháng Tư oan nghiệt ra đời
Tháng Tư xô đẩy đất trời đảo điên
Tháng Tư ngược ngạo dưới trên
Tháng Tư thú dữ thành tiên hoành hành
Tháng Tư mường mán về thành
Tháng Tư Nam Việt vấn vành khăn tang
Tháng Tư lịch sử sang trang
Tháng Tư cờ máu nghêng ngang phủ mờ
Tháng Tư con, mẹ bơ phờ
Tháng Tư chồng vợ bụi bờ thê lương
Tháng Tư đồng ruộng nát tương
Tháng Tư làng xóm thắp hương vái trời
Tháng Tư nào mất nụ cười
Bốn mấy năm vẫn rã rời lòng đau…

Nhã Giang Thu Tâm



MÀU XANH ƯỚC VỌNG






MÀU XANH ƯỚC VỌNG

Trên sân ga nào ngày ấy ra đi
Thầm nhủ  lòng thôi, vĩnh viễn phân ly
Lạc loài nơi xa mênh mông trời rộng
Lặng lẽ trong ta đời tựa hư không

Quê hương điêu tàn mệnh nước chênh vênh
Thương con thuyền buồn trên sóng lênh đênh
Dạt về phương nao bao la biển động
Một kiếp gian truân chịu lắm tội tình

Việt Nam ơi, quê hương tôi
Từ điêu linh sang dâu bể
Em còn gì không, ta còn gì không!
Thời gian trôi thêm đau thương
Người ra đi mang theo quê hương  
Người ở lại nhọc nhằn với đắng cay

Mây bay trên trời vẫn mãi trong xanh
Tin yêu sáng ngời trong mắt long lanh
Một ngày mai đây quê hương trở lại
Tổ quốc thân yêu chính nghĩa trường tồn

Nhã Giang Thu Tâm





BẾN SÔNG BUỒN THÁNG TƯ




BẾN SÔNG BUỒN THÁNG TƯ

Cơn gió ngủ vùi bên bến sông
Cây buồn lặng lẽ đứng chờ trông
Ánh dương lấp lánh nhòa khung ảnh
Nhuộm sắc hoàng hôn đậm ráng hồng

Trông về thăm thẳm ngút ngàn xa
Để xót lòng đơn, buốt thịt da
Ngày tháng năm nào rời chốn ấy
Ta mang đi cả một quê nhà

Những tưởng thời gian sẽ tái hồi
Ai ngờ dâu bể cách ngăn đôi
Con nước đẩy đưa dòng định mệnh
Ngày dài lặng lẽ ngút giòng trôi

Tháng Tư rồi lại tháng Tư qua
Bốn mấy lần năm vẫn chưa nhòa
Đất mẹ lần hồi tan nát thịt        
Quê hương còn điệp khúc thương ca

Ta vẫn niềm riêng một nỗi sầu
Quê Hương nặng nợ đến bao lâu
Ngàn năm không lẽ rồi đây sẽ…
Thượng Đế ơi!  Xin chứng nguyện cầu…

Nhã Giang Thu Tâm