THU CA
Đợi ánh tà
đương khất cuối đường
Chiều Thu vội
vã ẩn trong sương
Từng chùm lá
úa đang buồn bã
Không nỡ lìa
cành, luyến bạn thương…
Gió lùa tha thiết
khúc bi ai
Có chút nỉ
non tựa thở dài
Phải
không lời tự sầu thân phận
Tiếc kiếp bọt
bèo sao chóng phai?
Đếm tháng ngày
qua, bóng nhạt nhòa
Nhớ người năm
cũ mấy Thu xa
Hoàng hôn giăng lối cho lòng vướng
Mỏi bước chân
về dạ xót xa!
Đường xưa chốn
cũ vẫn là đây
Thu đến Thu đi,
già cỗi cây.
Có bóng lá
nghiêng đang vẫy gọi,
Chiều rơi tan
tác dáng Thu gầy…
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét