CHUYỆN LẠ
VIỆT NAM
Việt Nam lắm chuyện lạ kỳ
Năm Châu bốn biển so bì được sao?
Mặc cho dân sự
lao đao,
Bệnh Viện, đường phố xôn xao nước tràn
Ông to, bà lớn hàng ngàn.
Như lươn thoải
mái từng đàn nổi trôi.
Chui lòn luồn lách, chia ngôi
Vét vơ tiền của, ông tôi đủ đầy.
Cướp đêm cho đến cướp ngày
Vắt dân cạn kiệt, mặt dầy nhởn nhơ
Đất, biển bán đến chỏng chơ
Cây quý đốn chặt, xác xơ núi rừng
Mưa về lũ lụt reo mừng…
Quan ông kiên cố trong từng nhà cao…
Sân bay, phố xá thành ao
Cá, người bì bõm nghiêng chao lộn mèo
Mạnh ai ra sức chống chèo
Xe trôi lơ lửng, dân nghèo buồn so,
Formosa chưa hết lo,
Mặc dân kiện, chửi, quan to phớt lờ
Tiền bồi thường đã mịt mờ
Chui sâu két sắt, dân chờ uổng công!
Hết Xuân rồi lại sang Đông
Lâu dần hóa bụi, trôi sông sang đò…
Bốn mốt năm kế hoạch… mò
Xây dựng Chủ Nghĩa chân dò, tay thu…!
Sài gòn nay đã vào Thu
Lá vàng đang đợi chu du cõi nào?
Thương thay nước Việt ba đào
Mấy ngàn năm dựng, thua vào Cộng quân!
Nhã Giang Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét