Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Tháng Tư Đen



 
Tháng Tư Đen

Cuối tháng Tư nghẹn ngào trong tiếng nấc,
Đêm giật mình bom, đạn nổ đất rung.
Từ chiến trận tin tới dồn còn, mất .
Cả trời Nam trùm tăm tối mịt mùng…
 
Cuối tháng Tư, khan tiếng gào hoảng hốt 
Lạc nhau rồi, ngơ ngác cả vòng tay!
Trời u ám tác tan mây, gió lộng,
Xót người đi, kẻ nhận kiếp đọa đày!...
 
Cuối tháng Tư,  người người tràn ra biển,
Chen nhau tìm một nơi chốn thân dung .
Biển Đông nhận, chôn vùi và đưa tiễn …
Máu hồng loang trên sóng nước muôn trùng!
 
Cuối tháng Tư lùa anh vào ngục tối,
Vượt gian nan, con tay bế tay bồng.
Anh nơi đâu, trong nhạt nhòa sương khói…
Chim lẻ bầy kêu thảm giữa trời không !!!
 
Cuối tháng Tư, niềm đau hoài ghi dấu,
Mảnh tang buồn đất nước, mãi không quên…
Trong tim đau tình quê còn nung nấu,
Dẫu phương trời vẫn thuơng nhớ nhắc tên …
 
Nay tháng Tư, bốn mươi năm đã chẵn,
Tôi hát lên lời tình tự quê hương.
Việt Nam ơi! giữa xứ người tôi vẫn,
Một lòng tin dân tộc sẽ quật cường.
 
Nh. G. Thu Tâm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét