Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

THƠ ĐIẾU ANH HOÀNG UÔNG LỄ


 

THƠ ĐIẾU ANH HOÀNG UÔNG LỄ

Bài thơ với nỗi ngậm ngùi
Chiều nay viết vội thay lời tiễn đưa
Bàng hoàng tin giữ như mơ
Mới hôm nào đã thành xưa, bao giờ!
Đành thôi, ai biết chữ ngờ
Anh đi để lại một bờ vai đơn.
Chiều nay gió thoảng từng cơn
Rộn ràng như tiếng bông lơn thuở nào…
Bên anh chiến hữu dàn chào
Nói câu từ biệt nghẹn ngào mắt cay
Cờ Vàng xòe rộng vòng tay
Ấp ôm anh, quyện hương bay mịt mờ.
Người con Tổ Quốc bây giờ
Buông tay từ giã… trang thờ lặng yên!
Thăm anh giây phút, sao quên
Âm dương ngăn cách gọi tên bàng hoàng
Nguyện cầu nơi chốn Thiên Đàng 
Ngàn năm hưởng phước, thanh nhàn từ đây
Vẫy chào lần cuối bàn tay
Xin anh yên giấc ngủ say đời đời.
Anh đi xin hãy ngậm cười
Hiển linh phù hộ bên trời Việt Nam.
Làm sao diệt hết gian tham
Cộng thù, giặc ngoại , mới cam chí hùng
Quê hương giặc bủa trùng trùng
Đất biển sắp mất, khốn cùng dân đen
Sức mòn, tuổi tác cài then
Đệ Huynh, chiến hữu thân quen mỏi mòn
Nợ duyên không đủ vuông tròn
Một câu tình nghĩa mãi còn thiên thu.
Anh linh đây đó phiêu du
Có về theo tiếng gió ru gọi mời.
Xin anh phò trợ mọi người,
Sức, tâm, trí vững sáng ngời niềm tin.
  
 
Thu Tâm
San Jose May 12-2016

thương phế binh
 
 

SINH NHẬT THÁNG NĂM



SINH NHẬT THÁNG NĂM

 
Thu Tâm xin mượn mấy vần thơ
Thay bánh thay hoa đợi đến giờ
Thứ Bảy dành riêng tặng chiến Sĩ
Món quà cho Lính chỉ đơn sơ
 
THÁNG NĂM, hai tám rộn ràng vui
SINH NHẬT     anh tôi lại đến rồi
“Quán Lính” tưng bừng câu chúc tụng
Mừng anh hạnh phúc được nhân đôi

 
Họ VÕ lót VĂN tên SĨ nên
Thông minh, tráng kiện, nét uy nghiêm
Dẫu cho thêm tuổi, vượt ngày tháng
Minh mẫn, dẻo dai, tiếng vẫn rền.
 
Chúc anh cuộc sống vạn điều may
Tuổi mới mang theo sức khỏe đầy.
Nhiệt huyết dồi dào, tâm trí vững
Đệ huynh một dạ, chặt vòng tay

 
Thu Tâm
May 2016




 

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Tháng Tư Đen



 
Tháng Tư Đen

Cuối tháng Tư nghẹn ngào trong tiếng nấc,
Đêm giật mình bom, đạn nổ đất rung.
Từ chiến trận tin tới dồn còn, mất .
Cả trời Nam trùm tăm tối mịt mùng…
 
Cuối tháng Tư, khan tiếng gào hoảng hốt 
Lạc nhau rồi, ngơ ngác cả vòng tay!
Trời u ám tác tan mây, gió lộng,
Xót người đi, kẻ nhận kiếp đọa đày!...
 
Cuối tháng Tư,  người người tràn ra biển,
Chen nhau tìm một nơi chốn thân dung .
Biển Đông nhận, chôn vùi và đưa tiễn …
Máu hồng loang trên sóng nước muôn trùng!
 
Cuối tháng Tư lùa anh vào ngục tối,
Vượt gian nan, con tay bế tay bồng.
Anh nơi đâu, trong nhạt nhòa sương khói…
Chim lẻ bầy kêu thảm giữa trời không !!!
 
Cuối tháng Tư, niềm đau hoài ghi dấu,
Mảnh tang buồn đất nước, mãi không quên…
Trong tim đau tình quê còn nung nấu,
Dẫu phương trời vẫn thuơng nhớ nhắc tên …
 
Nay tháng Tư, bốn mươi năm đã chẵn,
Tôi hát lên lời tình tự quê hương.
Việt Nam ơi! giữa xứ người tôi vẫn,
Một lòng tin dân tộc sẽ quật cường.
 
Nh. G. Thu Tâm