Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

GIẤC SẦU THÁNG TÁM AI MANG



GIẤC SẦU THÁNG TÁM AI MANG

 
Em gom cả nắng hoàng hôn
Đong đầy một cõi để chôn tiếng sầu.
Tháng Tám gió cũng nhạt mầu,
Bao nhiêu hơi ấm đỏ ngầu mắt trong.
Gót hài thả bước thong dong,
Đường cây soi bóng chiều hong đợi chờ.
Nghiêng vai cho suối tóc hờ
Thả rong một cõi che mờ tâm tư.
Riêng riêng sâu thẳm hình như
Có ai thấp thoáng gọi tương tư về.
Người xa xao lãng, nhớ gì,
Sao phương trời nhỏ  còn vì giây tơ?
Chiều buồn tung hứng vần thơ,
Từng câu óng ánh, lửng lơ trêu đùa.
Thời gian lại sắp sang mùa,
Gọi Thu trở lại cùng hùa lật trang…
sách xưa buồn bã ngổn ngang,
Chợt rưng rưng giọt lệ hoang ngậm ngùi.
Bao nhiêu lớp lá chôn vùi,
Từng Thu lướt bóng kéo lùi sắc xuân.
Cuộc đời trắc trở gian truân,
Càng thêm tô đậm dấu chân một thời.

 
NG Thu Tâm




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét