Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

KHÔNG RỜI


 
TTO - Hai ông bà gặp nhau lần đầu khi học trung học và đã bí mật kết hôn khi còn trong độ tuổi thiếu niên. 
 
Gia đình nói Gene và Pat gần như không rời xa nhau ngay cả khi đau ốm - Ảnh: CBS
Một cặp vợ chồng ở Ohio (Mỹ) cưới nhau 69 năm đã ra đi cách nhau 8 tiếng, để lại cho hậu thế câu chuyện tình đẹp "yêu nhau đến hơi thở sau cùng".
Theo CBS News ngày 7-1, cụ ông Gene Warrington, 88 tuổi và vợ, cụ Pat, 86 tuổi, đã qua đời tại bệnh 
viện ở Findlay, Ohio do bệnh nặng. Vào lúc cuối đời, họ vẫn dành cho nhau tình yêu nồng nàn.
"Họ đã làm mọi thứ trong đời cùng nhau. Họ không bao giờ xa nhau", người con trai tên Phil nói. Ông cũng nói việc hai ông bà ra đi gần như cùng lúc là điều "có thể đoán trước được".
Phil cho biết trước khi qua đời, cụ Gene Warrington đã sang phòng bệnh của vợ, nắm chặt tay bà. Khi đó ông nhận ra bà trong tình trạng nguy kịch và không còn sống được bao lâu.
"Ông ấy nói: Cuộc sống giờ không còn gì vui. Rồi ông trở về phòng mình. Ông nằm xuống và quyết định chết. Ông đã tự mình ra đi. Tôi chắc chắn về điều đó", Phil nói.
8 giờ sau, bà Pat cũng ra đi.
Hai ông bà gặp nhau lần đầu khi học trung học và đã bí mật kết hôn khi còn trong độ tuổi thiếu niên. Sau đó ông tham gia Thế chiến II.
"Ông ấy nói với tôi rằng sau khi trở về từ chiến tranh, ông biết mình không bao giờ muốn xa rời bà ấy nữa", Phil kể.
Gene và Pat có với nhau 3 con, 7 cháu và hàng chục chắt. Con của hai ông bà nói họ gần như chưa bao giờ rời nhau ngay cả khi đau ốm.
 
 

LỜI CHO CÁC CHÁU




LỜI CHO CÁC CHÁU
Thương quá những khuôn mặt bé con,
Trong veo từng ánh mắt ngây tròn .
Căng phồng đôi má  hồng măng sữa ,
Chúm chím xinh xinh môi đỏ son .
Tôi muốn được ôm cả vào tay,
Cho tình thêm đậm, tim thêm đầy .
Ấm nồng hơi thở , lòng rộn rã,
Thương đến nghẹn lời, mắt ướt cay!

Đàn cháu trẻ thơ yêu dấu ơi!
Thiên Thần nhỏ dại của riêng tôi .
Xin thời gian đến đừng bôi xóa,
Mong mãi giữ tươi những nụ cười …
Thu Tâm
01-2015
 

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

TỰ THÁN


TỰ THÁN
 
Một thoáng giật mình đứng trước gương,
Thì ra mình đã lắm phong sương .
Đã hai màu tóc, mắt mờ khói,
Nhan sắc chỉ còn như khói vương!

Dẫu dứt tơ vương tự thuở nào,
Dù không vương vấn chút hư hao .
Lo toan ngày tháng chừng xa hẳn,
Chỉ có việc người, vẫn xốn xao.

Muôn thứ chập chùng cứ quẩn quanh,
Nhìn ra người khó , kẻ lạnh tanh.
Áo cơm, tình nghĩa thèm chia sớt,
Đời lắm gian lao, lại chẳng đành!
 
Con tạo đâu chừa bỏ một ai,
Thời gian cứ trượt trôi đi hoài.
Má môi dần nhuốm màu phai nhạt,
Giấc ngủ chập chờn đêm ,sớm mai !
 
Chưa kịp ngắm mình của dạo xưa,
Mấy mươi năm lẻ tưởng như chưa!
Còn bao ngày tháng nên càng vội,
Ngoảnh lại mong sao chẳng sống thừa .

Thu Tâm
Jan -10-15

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

HẠNH PHÚC QUANH MÌNH


HẠNH PHÚC QUANH MÌNH

 

Dẫu bóng hoàng hôn có nhạt nhòa,
Bên đàn cháu nhỏ mặt tươi hoa.
Nhìn từng đôi mắt trong như ngọc ,
Ngắm những hàm răng trắng tựa ngà.
Ríu rít lời ngây ngô tập nói ,  
Rộn ràng tiếng ngọng nghịu dành ca.      
Quẩn quanh sớm tối quên ngày tháng,
Hạnh phúc là đây ,nào có xa ?

 
 
ĐA TẠ 
 
Nhóm Thân Hữu có designer ,
Tài hoa, sáng tạo những ước mơ.
Khung đẹp gói tròn bao cảnh trí,
Nền xinh bay bổng những vần thơ
Ảnh hình sinh động làm chao đảo, 
Màu sắc rộn ràng đến ngẩn ngơ .
Đa tạ công lao người khó nhọc,
Bảo Trâm tên gọi:  designer.
 
Thu Tâm
Jan -9-15