(Dựa theo thơ của
Trần tế Xương )
Lẳng lặng mà nghe họ
kháo nhau ,
Trường Tây trường Mỹ
, lực thâm sâu.
Tài năng ,học lực
hơn thiên hạ ,
Lắm kẻ ngây thơ đứng
gãi đầu !
Lẳng lặng mà nghe họ
nịnh nhau,
Lời ngon tiếng ngọt xỏ từng xâu .
Chín tầng lơ lửng ,theo
mây gió.
Rút hết niềm riêng ra đổi trao …
Lẳng lặng mà xem họ
giận nhau,
Mỉa mai, châm biếm chẳng
chừa câu !
Những lời tâm sự
khi thân thiết ,
Trở mặt xoay ngang tráo đổi màu...
Lẳng lặng mà nghe họ
tố nhau,
Kẻ kia lắm chuyện, dựng
và tâu.
Người này chuyên việc
tìm, bơi móc,
Tình thật, tình vờ
tựa biển sâu!
Lẳng lặng mà nghe họ
mắng nhau,
Dùng lời hoa mỹ ,móc từng
câu.
Văn minh lịch sự
người bằng cấp,
Giằng xé sao cho đến
nát nhàu …!!
Thế thái nhân tình chỉ thế thôi,
Màu mè, giả tạo ,bạc như vôi !
Nghĩa tình, ơn huệ đem ra chợ,
Chỉ biết ngậm ngùi, một chữ: Ôi !
Thu Tâm.