Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

ĐỢI CHỜ

Cám ơn anh.
Cám ơn những người lính VNCH ,các anh đã mang đến yên vui cho những người hậu phương và quê hương. Nhưng đã nhận chịu nhiều oan trái khổ đau. Viết về lính là nguồn cảm xúc không cùng 
 
 

 ĐỢI CHỜ 

 
Anh từ giã ra đi làm lính trận,
Em trở về nghe buốt giá đôi vai.
 
Nhưng vẫn mong anh thỏa chí làm trai.
 Lòng lo âu thấp thỏm từng tin nhận
 
 
Anh thăm thẳm nơi tuyến đầu lửa đạn,
Bước sông hồ xa biền biệt người thương . 
Đôi giày trận vượt rừng sâu ,núi cản,
Thoảng lần thăm còn đậm dấu bùn vương !
 
Anh xông pha khắp mọi miền gió cát,
Đuổi xua đi từng dấu vết quân thù .
Em vò võ ngậm ngùi theo tiếng hát,
Ngắm một mình lạnh lẽo ánh trăng thu ...
 
Nỗi hiểm nguy bao trùm giữa đất địch ,
Bước quân hành anh lầm lũi trong đêm.
Có nghe em từ xa xôi phố thị ,
Trong nguyện thầm đang khe khẽ nhắc tên ?
 
Đất nước mình sao u hoài tang tóc
Nạn giặc về luôn ám ảnh làng quê
Nhớ đàn con, mẹ chúng mình bật khóc ,
Thương đứa con đi mãi, mãi không về .
 
Rồi nát tan, rồi trào dâng uất hận ,
Anh kiếp đọa đầy trong chốn rừng sâu !
Quê hương mình từ lâu tàn binh lửa ,
Sao muôn người vẫn quằn quại thương đau !?!


Thu Tâm


 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét