TIỄN BẠN TUYẾT MAI
Một đóa hồng nhan đã ngậm cười
Xa Thầy, lìa bạn, bỏ sân chơi
Tự thân chống trọi cùng thiên hạn
Tiếc bạn muôn người để lệ rơi
Liên Trường nay thiếu vắng bàn tay
Đem cả hăng say đọ sức dày
Đua với thời gian bằng nhiệt huyết
Đêm về quằn quại một mình hay!
Tôi tiễn bạn đi chỉ mấy câu
Thơ buồn vĩnh biệt đẫm cung sầu
Bạn về nơi ấy Ca Li khóc
Thương kẻ tài hoa chịu bể dâu
Nước Chúa giang tay đón bạn rồi
Mong từ đây nhé, hỡi bạn tôi
Yên bình, hạnh phúc và thanh thản
Mặc kiếp dương trần lắm nổi trôi...
Nhã Giang Thu Tâm