TIẾC THU
Ngẩn ngơ cành lá, đợi ly tan
Nắng vàng vương vấn chiều Thu muộn
Gió lướt qua cùng tiếng thở than...
Nhã Giang Thu Tâm
TIẾC THU
THU TÀN TRÚC VẪN CÒN XANH
Rừng trúc xinh mang màu xanh ngạo nghễ
Mặc ngoài kia Thu xao xác thay màu
Đâu phải Thu luôn là điều ước lệ
Hễ Thu tàn là lá phải úa mau...
Nhã Giang Thu Tâm
THU ĐI
Tôi đi dưới nắng mơ
màng
Nghe mùa Thu giữa
hai hàng lá reo
Sắc màu lộng lẫy đuổi
theo
Vi vu gió hát lời
treo trên cành
Trời xanh mây trắng
giăng mành
Hơi Thu nhè nhẹ cũng
đành tím môi
Vài xác lá úa đơn côi
Xoay xoay lạc hướng
biết trôi phương nào...
Tự dưng xúc cảm dạt
dào
Dâng cao một nỗi len
vào tâm tư.
Hồn Thu như bức
tình thư
Mỗi mùa để lại một
dư âm buồn
Thu đem cảnh nhập
vào hồn
Nghe sao man mác,
bồn chồn lạ thay!
Bao mùa lá đổ
trên tay
Đếm đi đếm lại, đỏ
gay lối gầy
Thu sang đem lá phơi
đầy
Mượn câu sinh tử
tỏ bầy guồng quay...
Ơ kìa sao mắt bỗng
cay,
Sao môi chợt mặn,
hồn say men gì?
Bao giờ Thu hết
xuân thì
Cho tôi gởi chút câu
vì ...chiều nay !
Nhã Giang Thu Tâm
Oct 2021