Thứ Hai, 6 tháng 11, 2023

XIN CÒN GỌI TÊN NHAU - TIẾNG HÁT THU TÂM

CHÀO THÁNG MƯỜI MỘT

 


CHÀO THÁNG MƯỜI MỘT
Chẳng biết sao hôm nay trời trở gió,
Giữa vầng xanh, mây trắng xóa lượn lờ.
Thành phố xinh khoác áo mới nên thơ,
Ngàn cây cỏ đã pha màu đổi sắc ....

HƯƠNG NỒNG GỢI GIẤC

 


HƯƠNG NỒNG GỢI GIẤC
Chiều về phơn phớt nắng,
Lành lạnh gió Thu xa.
Bên giàn hoa cánh nhỏ
Buồn vương bóng cây già.
Trong nồng hương cây cỏ,
Loang loáng về giấc xưa.
Nâng niu từng cánh lá,
Nghe trở gót thuyền mơ.
Nhã Giang Thu Tâm

TRỜI, BIỂN VÀ TÔI

 


TRỜI, BIỂN VÀ TÔI

Biển ngàn đời vẫn xanh, một màu xanh thăm thẳm đến tận chân trời.
Nếu không có những con sóng dữ khuấy động khiến mặt biển nhấp nhô, xao động, ồn ào... chúng ta không thể thấy hết cái đẹp, cái lạ của biển. Dù thế nào, biển vẫn luôn là nơi yêu thích nhất khi tôi cần giải tỏa sự căng thẳng. Biển vẫn luôn là người bạn thân thiết nhất khi tôi bị sự cô đơn gậm nhấm tâm hồn.

Hôm nay hình như biển động, bãi cát đang bị từng con sóng cuồn cuộn theo chân nhau lấn thật sâu vào bờ. Đồng thời cãi lưỡi ướt át mằn mặn nước cũng đẩy vào bờ từng mảng rong rêu tanh nồng mùi biển. Bầu trời hình như không bị ảnh hưởng gì, nền trời vẫn trong xanh ngăn ngắt, tô điểm thêm những vầng mây trắng lơ lửng vắt ngang khiến cho vũ trụ thêm dịu dàng, thơ mộng.

BIỂN ĐỘNG.

 



BIỂN ĐỘNG.

Biển dậy sóng cho trời chiều rộn rã,
Đàn hải âu nghiêng ngả rủ nhau về.
Bãi cát vàng ngỡ một chốn cung mê,
Nghe xao xác lời gọi nhau tha thiết.
Sóng thản nhiên, sóng vỗ bờ mải miết,
Bọt tung tràn, trắng xóa cả đại dương.
Hải âu buồn, đôi mắt nhỏ như vương
niềm tâm sự, hay uyên ương thất lạc?
Giọng ầm vang nào phải đâu điệu nhạc
Biển giận hờn, biển gào khóc thương ai?
Nghe thê lương tựa tiếng thở u hoài,
Cho trời đất u trầm, đời chao đảo.
Từ ngàn khơi gió tràn vào như bão,
Đùa cợt chi để cánh mỏng chập chờn.
Sát bên nhau, hải âu tựa gió vờn,
Thân tội nghệp, sợ khi đời gãy cánh.
Biển xanh ơi, giòng đời đà bất hạnh,
Dọc ngang rồi xuôi ngược, lắm bể dâu.
Xin đừng gieo thêm nữa nhánh ưu sầu,
Cho nhân thế bình an, đời yên ả.
Nhã Giang Thu Tâm

LẠNH LÙNG NGỌN GIÓ THU SANG

 


LẠNH LÙNG NGỌN GIÓ THU SANG
Thu lại về rồi anh biết không?
Em đi tìm lại chút Xuân hồng.
Nắng soi rực rỡ màu son thắm,
Đâu biết ai sầu ngọn gió Đông.
Quanh em hoa lá vẫn vô tình,
Chen chúc vươn mình khoe dáng xinh.
Mơn mởn sắc màu tươi rực rỡ,
Nào hay người góc phố chênh vênh.....
Thơ thẩn mình em giữa phố buồn,
Mà nghe băng giá cả hoàng hôn.
Gió vờn lay động vầng mây thấp,
Vén bức tranh nhàu, giọt nhớ tuôn.
Chiều Thu ngơ ngác nhớ chiều Thu,
Khi bến xa thuyền, bến mộng du.
Giòng nước bao giờ trôi ngược gió,
Một đời ngăn cách đến thiên thu...
Nhã Giang Thu Tâm

All reactions:
You, Tư Bến Tre, Nguyễn Thuận and 47 others

GIÓ CHUYỂN MÙA SANG

 


GIÓ CHUYỂN MÙA SANG
Khắp trời vui đón Trung Thu,
Tôi đi ngóng đợi vi vu gió chiều.
Nắng Thu nhè nhẹ đến khều,
Hương nồng ấm áp phủ đều bờ vai,
Lả lơi từng sợi tóc phai
Rủ nhau rối rít chia hai nẻo đường.
Nửa vươn mình khắp phố phường,
Vượt ngàn trùng núi non thường, biển sâu.
Chuyển giùm lời nhắn đôi câu,
Niềm nhung nhớ đã từ lâu chưa sờn.
Nửa bên cúi mặt giận hờn,
Sao đành đọan mãi lượn vờn phương xa..
Một mình gậm nhấm ngày qua,
Nghe thời gian lướt, đêm pha điệu sầu.
Môi tươi đã chớm nhạt mầu,
Mắt xanh nay nhuộm đỏ ngầu sắc mơ.
Nhìn đời bằng ánh ngu ngơ,
Tìm vui qua mấy vần thơ nhạt nhòa.
Hôm nay trời bỗng giao hòa,
Thu Đông ẩn hiện trong tà áo len.
Trời chiều tiết chuyển mấy phen,
Cho tâm tư tự làm quen gió mùa....
Nhã Giang Thu Tâm