Rì rào dày hạt mưa nghiêng ,
Qua song hiu hắt ,mưa xuyên tim buồn.
Mưa rung nỗi nhớ dập dồn ,
Gọi tên năm tháng về nguồn xôn xao .
Len vào giấc ngủ hư hao,
Chạy quanh đường vắng, dốc cao , phố dài.
Qua con ngõ nhỏ u hoài ,
Một thời dĩ vãng đã dài dấu chân.
Mưa khơi cho dạ phân vân,
Giăng ngang chiều tím , tiếng ngân nhạt nhòa ...
Mưa cùng hơi lạnh giao hòa,
Buốt bờ vai nhỏ , ướt tà áo xinh .
Vũng sâu lấp loáng soi hình,
Chợt nhận ra thấy hai mình đối nhau ...
Đường về sao chẳng bước mau ,
Ai chờ, ai đợi cho nhau vội vàng ?!
Chỉ có sợi mưa buộc ràng ,
cùng mùa Thu cũ lỡ làng đâu đây !
Thu Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét